Này, bạn đã bao giờ lấy hết can đảm, bày tỏ tình cảm với một ai đó. Và rồi…..thất bại chưa? Họ không đón nhận và từ ngày đó xem bạn như một người xa lạ, hay tàn nhẫn hơn, họ cố chuyển hóa thứ tình cảm đơn phương ấy thành các loại tình cảm khác như tình bạn, tình ‘’anh em’, tình ‘’chị em’’, tình đồng chí…..vv…vv…
Cảm giác thất bại trong bất cứ sự việc nào cũng đáng sợ. Nó bào mòn ý chí, đè nặng con tim, cố gắng hạ gục sự tự tin trong mỗi người. Những ngày sống trong cảm giác thất bại ấy, trời chẳng bao giờ xanh cả, nắng cũng không vàng tươi như bao ngày. Tâm trạng ta luôn bị bao phủ bởi mây đen mờ mịt. Ta đi tìm những lời khuyên từ bè bạn, từ những người đã từng thất bại như ta. Có thể có nhiều câu trả lời, nhưng nhiều nhất vẫn là:‘’ Thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả’’.
Nhưng làm ơn tin tôi đi, thời gian chẳng làm phai nhạt được cái quái gì đâu nếu ta không thể thay đổi được suy nghĩ của chính mình. Tôi nghĩ tư duy đúng đắn nhất để thoát ra khỏi cái tình trạng bế tắc ấy. Chính là tin vào việc một lần thất bại chỉ đồng nghĩa là một lần nữa ta có thêm cơ hội để thành công, với một người khác, ở một thời điểm khác trong đời.
Tỏ tình thất bại chỉ chứng minh được hai điều:
-Một: Ta chưa đủ tốt để họ đặt trọn vẹn tình cảm vào bản thân mình. Ghi nhớ điều ấy để luôn cố gắng hoàn thiện bản thân.
-Hai: Họ chưa đủ tốt để cảm nhận sự tuyệt vời của bản thân ta. Dặn lòng câu đấy để có kinh nghiệm lựa chọn một đối tượng khác tuyệt vời hơn họ.
Thế thôi.