cach tan crush | Vietdate là trang web hẹn hò online phi lợi nhuận giúp các bạn dễ dàng tìm được nửa kia của mình trong Tìm người yêu, hẹn hò online, Tìm bạn bốn phương, kết bạn bốn phương, ehenho trực tuyến.

cach tan crush - chụp ảnh ngồi


Tình yêu của chúng ta có thể ví như một đôi giày vậy, có đôi đẹp thì đi không vừa, có đôi vừa thì không phải đẹp nhất.

phim tình yêu hay, cach tan crush đàn ông sau khi kết hôn

Mỗi ngày sống bên nhau em cứ nghĩ mình yêu nhau chân thành thì anh cũng vậy.

I looked at your face… my heart jumped all over the place, cach tan crush.

dàn diễn viên tam sinh tam thế thập lý đào hoa, dấu yêu thương ở đâu để một sớm mai em không thể tìm.

Tình yêu nó thật kỳ diệu biết bao.

cach tan crush, Trong yêu đương cũng như ở trong giấc mộng, không có gì gọi là không thể được.


Chúng ta nợ nhau một lời xin lỗi (P.2)

Cô lang thang trên những con phố lâu thật lâu, nước mắt đã chảy không biết bao nhiêu cho thỏa nỗi lòng. Người đó đã đến và đi qua cuộc đời cô tựa như một cơn gió thoảng. Nhẹ nhàng đấy, nhưng cũng lạnh buốt đến tận con tim…

Giọt nước mắt bỗng rớt xuống tay nóng hổi. Cô giật mình trở về thực tại. Cô cười nhẹ nhàng trong nước mắt. Cô xót xa khi ý thức được rằng, tất cả những thứ đó giờ chỉ còn trong hồi ức. Còn giờ đây, anh của cô, tình yêu của cô đã đi xa rồi. Tại sao ư? Cô không hiểu.

Cô chỉ nhớ rằng, mùa thu năm đó, buổi tối hôm đó – ngày sinh nhật cô.

- Em à. Chúc mừng sinh nhật em - Anh đưa cho cô bó hoa hồng rực rỡ.

Cô cười hạnh phúc nói: “Chúng mình đi đâu chơi anh nhé”.

- Ừ. Anh sẽ đưa em đi.

Cô gái đang yêu hạnh phúc đến tột độ, khi được cùng người mình yêu tay trong tay dạo phố. Đây là, sinh nhật đầu tiên cô đi cùng một người con trai, mà người đó chính là người mà cô nguyện sẽ cùng đi hết con đường tương lai còn lại. Cô thấy yêu cái ngày ý nghĩa đó. Yêu cái mùa thu dịu nhẹ đó.

Những cơn gió vẫn thổi nhẹ nhàng làm mơn man da thịt. Đang ngập chìm trong hạnh phúc, cô bỗng giật mình với cái nắm tay thật chặt của người con trai ngồi bên cạnh. Anh nói:

- Em, anh xin lỗi em vì tất cả. Anh xin lỗi, anh không thể bên em như lời anh đã hứa.

Cô im lặng. Cô bất ngờ. Cô đau đớn. Cô không tin vào những gì tai mình nghe thấy.

- Anh, anh đang nói điều gì vậy? Chẳng phải hôm nay là sinh nhật em sao anh?

- Kim à, anh chỉ muốn nói với em một điều. Đó là hãy tha lỗi cho anh. Những gì ngày qua anh đã dành cho em là sự thật, nhưng bây giờ… Em, em hãy tha lỗi cho anh. Anh đưa em về nhé!

Cô òa khóc nức nở như một đứa trẻ lên ba. Những gì mà cô tận hưởng ngày qua chỉ còn lại ở hai từ xin lỗi thôi sao?

- Anh cho em lý do đi. Tại sao lại vậy anh? Em đã làm gì sai?

- Không, em không làm gì sai hết. Là do anh đã không giữ lời hứa. Anh đã sai.

- Có ai đó đã thay thế vị trí của em rồi sao anh?

- Anh đã quá nhẫn tâm phải không em? Anh xin lỗi.

Cô không muốn nghe thêm lời nào từ anh nữa, cô bỏ chạy. Chạy trốn tất cả. Trong đầu cô lúc này đang vang lên những dư âm ngọt ngào của lời yêu và tất nhiên là cả những xót xa cho một tình yêu đã tan vỡ.

Cô lang thang trên những con phố lâu thật lâu, nước mắt đã chảy không biết bao nhiêu cho thỏa nỗi lòng. Người đó đã đến và đi qua cuộc đời cô tựa như một cơn gió thoảng. Nhẹ nhàng đấy, nhưng cũng lạnh buốt đến tận con tim.

Cô mở cửa phòng, nhìn vào màn hình điện thoại, nhấn vào mục danh bạ tìm đến số có lưu tên là honey, cô khẽ nhấn nút delete. Xóa hết những gì không còn thuộc về cô nữa. Đã 12h đêm, đêm nay không một cuộc gọi, không một tin nhắn chúc ngủ ngon. Vậy là, người đó đã đi qua cuộc đời cô như thế.

Mối tình đầu đã khiến trái tim cô băng lạnh đi. Cô thấy hận người cô đã yêu say đắm. Kể từ sau ngày chia tay, cô luôn đặt ra cho mình những nguyên tắc thép kể cả trong công việc và tình cảm để nhắc nhở mình không tái phạm một sai lầm nào nữa.

(Ảnh minh họa)

Còn anh, sau cái đêm hôm đó, anh nhập viện. Anh mắc bệnh ung thư. Căn bệnh mà anh biết không thể nào chữa khỏi được. Anh đau khổ khi biết rằng, mình sẽ không thể đi chung đường với người con gái ấy, không thể bảo vệ người con gái ấy và đau khổ hơn là không thể cho người con gái ấy một gia đình trọn vẹn như cô từng mơ ước. Anh lặng lẽ dằn vặt mình trong đau đớn.

Kim cũng chính là mối tình đầu của anh. Anh yêu sự trong sáng, thuần khiết pha chút tinh nghịch nơi cô. Quyết định chia tay, anh mong cô có thể tìm được một hạnh phúc thực sự.

Ngày nào anh cũng viết nhật ký cho cô. Cái tên Kim luôn hiện hữu trong trái tim người con trai ấy. Vẫn là nét bút thân thuộc.

“Công chúa của anh. Em biết không, với anh, em là tất cả. Anh xin lỗi vì đã không thể làm em hạnh phúc. Nhưng em à, em hãy tin anh, hãy tin tình yêu hôm qua anh dành cho em là sự thật và tình yêu đó sẽ còn mãi ở trong anh. Nếu em đọc được những dòng chữ này, thì hãy tha thứ cho anh, em nhé! Nếu có kiếp sau, anh xin được yêu em mãi mãi”.

Thời gian trôi đi, thể xác người con trai ấy ngày càng trở nên héo mòn. Biết mình không thể kéo dài thời gian thêm nữa, anh nhấc điện thoại lên. Tìm đến tên Kim và anh gọi.

- Em đấy à, em còn nhớ anh không?

- Em đã quên anh, tình yêu trong em đã chết, mọi nỗi đau đã qua đi, giận hờn không còn nữa. Chỉ còn lại khoảng trống thôi anh à.

- Nếu vậy thì anh sẽ buồn lắm.

Tút, tút, tút… Những âm thanh vang lên kéo dài buồn bã.

Cô đã tắt máy, cô khóc và anh cũng khóc.

Chiếc điện thoại rời khỏi bàn tay của anh. Anh từ giã cõi đời về với cõi vĩnh hằng khi chưa thể nói với cô thêm một lời xin lỗi.

Một tuần sau ngày anh mất, một người bạn của anh đưa cho cô cuốn nhật ký của anh. Cô cầm và đọc. Một cảm giác tội lỗi dâng tràn tâm hồn cô. Trong lúc anh cần cô nhất thì cô lại vô tâm bỏ mặc. Cô đã giận anh, không nói đúng hơn là cô đã hận anh. Hận anh chỉ vì ngày hôm đó, đã nói với cô lời chia tay để đi yêu thương một người con gái khác. Cô giận chính bản thân mình đã không tìm hiểu mọi việc thật kỹ càng, để rồi đánh mất đi tình yêu. Nước mắt cô cứ thế lăn dài trên má.

Lặng lẽ đến bên mộ anh với một bó hồng, cô đặt nó xuống, lần này cô không khóc. Chỉ đứng ngắm nhìn di ảnh của anh, một gương mặt hiền hậu, thông minh – người cô đã yêu và rất yêu. Cô nói với anh. “Anh, em yêu anh. Em mãi yêu anh. Chúng ta đã nợ nhau một lời xin lỗi”.

jun nguyễn - cach tan crush

Vietdate, Tìm người yêu, Tìm bạn bốn phương


Tìm bạn gái cùng thấu hiểu và nắm tay nhau đi tiếp cuộc sống, mình đang nuôi 1 con gái nhỏ 3 tuổi, bạn nào xác định được sẽ yêu thương con mình thì pm., cach tan crush

Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời.

cach tan crush, chung thuỷ. Là mình sẽ yêu và chiều chuộng người đó suốt đời., Tìm bạn gái cùng thấu hiểu và nắm tay nhau đi tiếp cuộc sống, mình đang nuôi 1 con gái nhỏ 3 tuổi, bạn nào xác định được sẽ yêu thương con mình thì pm..

vetfun, Ưa nhìn dễ nhìn hiền, Nc rồi sẽ biết, Có 1 địa vị nào đó trong cái xã hội này, để có thể lo cho gia đình nhỏ bẻ và những người thân sau này.

Mỗi ngày dành cho nhau: Một chút quan tâm, một chút lo lắng, một chút hiểu nhau… Như vậy thôi cũng đã làm đối phương đủ ấm.

Cuộc đời dạy tôi phải biết tôn trọng tình yêu nhưng nó cũng bảo tôi đừng quỳ gối cầu xin thứ tình yêu đó.

Khi tỏ tình mà bị từ chối, người đàn ông thực sự sẽ có những câu nói rất thông minh khiến đối phương phải suy nghĩ lại: “Hi, không sao đâu, anh có thể đợi mà. Khi nào em cần cứ ới anh 1 tiếng nhé”. (tình yêu khi chia tay).

Vì em là con gái nên dù có mạnh mẽ đến thế nào thì cũng rất cần một bờ vai mỗi khi em yếu lòng.

chung thuỷ. Là mình sẽ yêu và chiều chuộng người đó suốt đời., Cv thường xuyên xa nhà, cach tan crush, tam sinh tam thế thập lý đào hoa 54, Tim nguoi hien thuy chung co tranh nhím, Một người hiểu biết, sống có trách nhiệm, nghiên túc, tử tế..

nhóm fwb - cach tan crush


1. Thư của người tử tù

Thưa Mẹ!

Con của mẹ ngày mai là phải ra pháp trường rồi. Con cũng không biết tại sao mình lại đi đến bước đường cùng như này, hiện tại con chỉ thấy mọi ký ức như đang trở về và hiển hiện trước mắt con…

Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã chạy đến và đỡ con đứng dậy. Mẹ vừa dỗ dành con không khóc vừa mắng hòn đá: “Sao mày lại làm con tao khóc, để mẹ đánh cho hòn đá một trận“. Con đang cố chịu đau để cầm nước mắt, nhưng nghe xong câu nói của mẹ, con đã khóc trong lòng mẹ rất lâu mới chịu nín. Mẹ đã cho con biết rằng, lý do con ngã là do hòn đá, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ chỉ muốn dỗ dành cho con không khóc nữa.

Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã ân cần mang cơm đến và bón cho con ăn. Mẹ đã dạy cho con biết cách tận hưởng cuộc sống, nhưng con lại không hiểu rằng, mẹ sợ con làm vãi cơm làm bẩn quần áo, rồi tự mẹ lại phải đi giặt.

Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến trung tâm mua sắm để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con là chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “người sắt biến hình” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không đồng ý, con đã nằm xuống đất và khóc cho đến khi mẹ chịu mua cho con mới thôi. Mẹ đã cho con biết dùng chiêu này là con có thể đòi được đồ mà mình yêu thích, nhưng con không biết rằng, mẹ mua cho con, chỉ vì không muốn mất mặt chỗ đông người.

Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã sợ con giặt không sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã sợ con làm vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã sợ con bị bỏng. Mẹ đã cho con thấy, trong cuộc sống này, hóa ra có rất nhiều khó khăn và nguy hiểm mà con không thể đối diện. Nhưng con đã không hiểu rằng, mẹ chỉ không muốn mất công thu dọn và làm các việc do con có thể sơ ý gây ra.

Khi con được 10 tuổi, mẹ đã đăng ký cho con 3 lớp phụ đạo văn hóa, và 2 lớp học năng khiếu. Khi con con cảm thấy mệt mỏi đến mức không chịu nổi, mẹ đã nói: “Nếu con không chịu được khổ thì làm sao thành người tài giỏi được“. Mẹ đã cho con biết rằng, học tập là việc rất cực khổ, nhưng con không hiểu rằng, mẹ chỉ muốn con sẽ có ngày thành đạt để có thể mở mày mở mặt trước mọi người.

Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm, mẹ đã dùng tiền để bồi thường và dắt con đi xin lỗi họ. Mẹ đã cho con biết rằng, khi gây ra chuyện chỉ cần nói “xin lỗi” là xong, nhưng con đã không biết, mẹ đang oán trách nhà hàng xóm đã đòi mình bồi thường quá nhiều tiền.

Khi con được 15 tuổi, con đòi chơi đàn piano, mẹ đã vay tiền để mua cho con một chiếc đàn. Nhưng chỉ sau một tháng, con đã không còn động đến nó nữa, mẹ đã cho con thấy, hóa ra không có tiền cũng có thể tùy ý sở hữu những đồ mà mình thích. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã phải vất vả làm việc 3 năm mới trả được hết nợ.

Năm 19 tuổi, con chuẩn bị thi vào đại học, mẹ nói rằng, làm luật sư không những có nhiều tiền mà còn có địa vị trong xã hội, và nhất định muốn con học ngành luật. Mẹ đã cho con thấy rằng, chỉ cần con đi theo những gì mẹ sắp đặt là được. Nhưng con không biết rằng, mẹ chỉ muốn thông qua con để thực hiện giấc mơ mà trước đây mẹ đã không làm được.

Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới, với lý do có thể liên lạc với mẹ thường xuyên hơn. Mẹ đã không cần cân nhắc nhiều và chuyển ngay cho con 10 triệu đồng. Nhưng con chỉ dùng điện thoại để liên lạc với bạn gái, trong vòng 1 năm con chỉ gọi cho mẹ có mấy lần. Mẹ đã cho con thấy rằng, mẹ là một ngân hàng miễn phí mà con có thể lấy bất cứ lúc nào. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã nhiều lần chờ đợi con gọi điện để chúc mừng trong ngày sinh nhật mẹ.

Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp đại học, mẹ đã dùng tiền để con được vào làm tại đơn vị hành chính sự nghiệp. Mẹ đã cho con thấy, 4 năm đại học chơi bời, khi ra trường vẫn có thể có được một công việc ổn định. Nhưng con đã không biết rằng, vì con mà mẹ đã phải đi cầu cạnh biết bao người.

Năm con 27 tuổi, quan hệ của con với các bạn gái đều không được lâu dài, các cô gái đều nói con là người không có trách nhiệm, vẫn là một cậu bé chưa trưởng thành. Mẹ đã nói rằng, do duyên chưa đến, các cô gái đó đều không xứng với con. Mẹ đã cho con thấy rằng, những cô gái không lấy được con là do họ kém phúc phận. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã vì con mà đi rất nhiều nơi để dò hỏi cho con người ưng ý.

Năm con 32 tuổi, do con đánh bạc thua, và nợ rất nhiều tiền, mẹ đã rất tức giận đến mức sinh bệnh, nhưng cuối cùng thì mẹ cũng trả hết nợ cho con. Mẹ đã cho con thấy, cho dù con có gây ra tội tình gì đi nữa, thì mẹ cũng đều giúp con gánh vác trách nhiệm. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã vì con mà tiêu hết đi khoản tiền mẹ dành dụm cho tuổi già của mình.

Năm con 35 tuổi, khi con biết mẹ đã không còn đồng nào trong người, con đã đi cướp của giết người. Khi con nghe thấy họ tuyên án tử hình, mẹ đã khóc và trách ông trời không công bằng, vất vả cả đời vì con, vậy mà cuối cùng lại ra nông nỗi này. Cuối cùng con đã biết, mẹ đã vì yêu con mà hết lần này đến lần khác cướp đoạt đi cơ hội trưởng thành của con, hết lần này đến lần khác bóp chết đi năng lực sinh tồn của con, lấy đi trách nhiệm đối với cuộc đời của chính con.

Hóa ra cho đến lúc cận kề cái chết, con vẫn chưa trưởng thành. Mẹ đã dùng phương pháp sai lầm và vất vả cả đời vì con cái, để đổi lấy sự đau khổ cho cả 2 thế hệ. Hóa ra giáo dục con cái không có cơ hội để lặp lại lần thứ 2, hóa ra, mẹ đã tự tay đưa con lên đoạn đầu đài… Mẹ hãy bảo trọng! Ngày mai con phải đi rồi. Hy vọng ở một thế giới khác, con có thể học được cách có trách nhiệm với chính mình, tự mình tìm được hạnh phúc cho chính mình…

2. Thư của một CEO viết cho mẹ:

Thưa Mẹ!

Con của mẹ ngày mai sẽ khởi công xây dựng một công xưởng mới. Để con có được thành công như ngày hôm nay, đều là do công dạy dỗ của mẹ. Bỗng nhiên mọi ký ức như đang trở về hiển hiện trước mắt con…

Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã để con tự đứng dậy và nói: “Lần sau cần phải cẩn thận hơn“. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước hành động của mình.

Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã nói, nếu không ăn thì phải chịu đói cho đến ngày hôm sau, con đã đồng ý, và nghĩ rằng mẹ chỉ nói vậy thôi. Nào ngờ, đến buổi tối con lục tìm đồ ăn… ngay cả một hạt cơm cũng không còn trong nồi. Mẹ đã dạy cho con biết, phải tự chịu trách nhiệm với sự bướng bỉnh của mình.

Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến trung tâm mua sắm để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “người sắt biến hình” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không đồng ý, con đã nằm xuống đất và khóc, nào ngờ mẹ quay lưng bước đi để mặc con ở đó. Khi đó con chỉ biết đứng dậy, vừa lau nước mắt vừa chạy theo mẹ. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân.

Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã dạy con làm thế nào để giặt cho sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã dạy con phải cẩn thận để bát không bị vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã dạy con xới cơm cẩn thận để không bị bỏng. Mẹ đã dạy cho con biết phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.

Khi con được 10 tuổi, mẹ thấy các buổi học thêm của con kín mít, mẹ nói rằng: “Đến lớp hãy cố gắng học, khi nghỉ hãy chơi cho thỏa thích, nếu còn thời gian thì đọc thêm sách vở, thì con sẽ không sợ thua kém ai cả“. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước sở thích của mình.

Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm. Mẹ đã đưa con đến cửa hàng để mua kính, sơn và đinh, sau đó mẹ đã bảo con giúp mẹ cùng lắp lại cửa kính cho họ. Sau đó còn trừ tiền tiêu vặt của con vào tháng sau. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm trước những sai lầm của bản thân.

Khi con được 15 tuổi, con đòi chơi đàn piano, mẹ đã mua cho con kèn ácmônica. Mẹ nói với con rằng: “Thổi được kèn ácmônica đi đã rồi hãy nói đến chuyện mua đàn piano“. Con đã thổi kèn ácmônica cho đến bây giờ, còn nguyện vọng muốn chơi đàn piano, con đã quên từ lúc nào không biết. Mẹ đã dạy cho con biết phải kiên trì và có trách nhiệm với chính kiến của mình. Năm con 19 tuổi, con chuẩn bị thi vào đại học, mẹ đã giúp cùng con phân tích những chuyên nghành mà con yêu thích, và để cho con tự quyết định chuyên nghành mà mình muốn theo đuổi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu trách nhiệm cho tương lai của bản thân.

Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại mới, mẹ nói rằng điện thoại cũ chưa hỏng thì không được đổi. Nếu như con nhất định muốn đổi thì tự đi làm ngoài giờ học lấy tiền mà tự mua. Khi con kiếm đủ tiền để mua điện thoại mới nhờ đi dạy thêm, cái cảm giác vui sướng khi thành công đó vượt xa hơn hẳn giá trị của một chiếc điện thoại mới.

Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp đại học con đã muốn tự gây dựng sự nghiệp. Mẹ đã khuyên con không nên nóng vội, mà hãy bắt đầu làm những việc mà con yêu thích, khi có kinh nghiệm rồi hãy tính. Hai năm sau, con quyết định mở công ty, mẹ nói, nếu như con có thể chấp nhận một kết quả tồi tệ nhất, thì hãy mạnh dạn và đặt tâm vào mà làm. Mẹ đã cho con vay 300 triệu đồng, và yêu cầu con 4 năm sau phải trả. Con đã vỗ ngực và nói, con không những trả tiền cho mẹ, mà còn tặng mẹ một căn hộ nữa. Mẹ đã dạy con biết có trách nhiệm với sự nghiệp của chính mình.

Năm con 27 tuổi, con đã đưa một cô gái thông minh và xinh đẹp về nhà, đó là lần đầu tiên mẹ khen ngợi con trước mặt cô ấy. Mẹ còn nói, chuyện vợ chồng là tự con quyết định, chỉ cần chúng con thành tâm thành ý thì mẹ đã rất hạnh phúc rồi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự có trách nhiệm với hạnh phúc của bản thân.

Năm con 32 tuổi, con đã đưa chìa khóa của một căn hộ mà con mua để tặng mẹ, khi tay mẹ cầm chìa khóa và lập tức quay lưng ra sau. Nhìn thấy đôi vai mẹ khẽ rung rung, con biết rằng mắt mẹ đang nhòa đi vì hạnh phúc. Mẹ đã dạy cho còn biết phải có trách nhiệm với lời hứa củamình.

Năm con 35 tuổi, công ty của con không ngừng mở rộng, và phải xây dựng nhà máy mới, những người thường trách cứ mẹ nhẫn tâm, nay đã không còn gì để nói. Con vẫn thường dạy cho con của con biết phải có trách nhiệm với bản thân mình, giống như mẹ đã từng dạy con khi xưa. Con hy vọng rằng chúng sẽ làm được những điều còn to lớn hơn nữa.

Con yêu của mẹ!

–Sưu Tầm–

Tags: cach tan crush, chụp ảnh ngồi, phim tình yêu hay, tim gai chua chong, đàn ông sau khi kết hôn, jun nguyễn, dàn diễn viên tam sinh tam thế thập lý đào hoa, chịch em gái hà nội, dấu yêu thương ở đâu để một sớm mai em không thể tìm, vetfun, tam sinh tam thế thập lý đào hoa 54, nhóm fwb, biểu hiện bệnh lậu ở nữ giới, treu gai ngoai duong, phim tam ly tinh cam han quoc phim le, trai tim ban.com, sau lưng người đàn ông thất bại là người đàn bà xúi dại, phunuviet, phiên âm là gì, cặp đôi hôn nhau, nhà tâm lý học tiếng anh là gì.

Chuyển lên trên