veronica ngo | Vietdate là trang web hẹn hò online phi lợi nhuận giúp các bạn dễ dàng tìm được nửa kia của mình trong Tìm người yêu, hẹn hò online, Tìm bạn bốn phương, kết bạn bốn phương, ehenho trực tuyến.

veronica ngo - tìm phụ nữ độc thân


Chỉ khi đau buồn, cô đơn thì anh mới tìm đến bên em, vậy thì em không cần thứ tình yêu tạm bợ này.

tâm lý tuổi teen, veronica ngo les là gì

Không phải em không có một ai theo đuổi, chỉ là em đang chờ, chờ một người xứng đáng để yêu.

Yêu đơn phương chính là không dám nói yêu anh, càng không có tư cách ghen khi anh bên người khác, veronica ngo.

có con ngoài hôn nhân, người phụ nữ bị bỏ rơi full.

Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép.

veronica ngo, Bạn sẽ không thể tìm được đúng người. Nếu như cứ cố chấp ở cạnh người luôn khiến bạn không vui..


Yêu nhau dài lâu không bằng gặp đúng người đúng thời điểm

Tình yêu luôn có những cung bậc cảm xúc khác nhau. Nếu bạn gặp đúng người, đúng thời điểm thì bạn thật sự là 1 trong số ít người may mắn trong tình yêu

Câu chuyện sau đây sẽ kể cho bạn nghe về việc “yêu nhau dài lâu không bằng yêu đúng người đúng thời điểm”. Một kết thúc bất ngờ đối với Ngân – nhân vật chính trong câu chuyện.

Trong ngày cưới, đáp lại sự tò mò của đám bạn về tên chú rể trong thiệp, Ngân chỉ biết cười và nói “Chỉ là mình và chồng gặp đúng thời điểm”.

Ngân quen Hùng thông qua một dịch vụ hẹn hò online, nơi mà rất nhiều các bạn trẻ đang tìm thấy một nửa của mình. Khi đó cô hơn Hùng hai tuổi nhưng vì tính cách tưng tửng và dáng người nhỏ nhắn nên đi cạnh nhau không thấy sự khác biệt tuổi tác.

Yêu nhau dài lâu không băng đúng người đúng thời điểm

Hơn 2 tháng trò chuyện, tìm hiểu thì họ bắt đầu bước vào chuyện tình yêu và hôn nhân đầy lãng mạn nhưng cũng không thiếu những lần cãi vã kịch liệt, những lần chia tay vội vàng vì những lý do nhỏ nhặt trong cuộc sống như trễ hẹn, quên ngày kỷ niệm yêu, nhắn tin không trả lời hay nhờ mua đồ nhưng quên,…

Rồi trong cuộc sống, trong công việc có quá nhiều thứ khó khăn, nhất là Ngân khi phải chịu áp lực từ bố mẹ ở quê vì chuyện hôn nhân và gia đình. Nhưng về phần Hùng, anh khi đó mới 23 tuổi đang còn yêu đương rất vô tư nên không quan tâm đến những điều Ngân gặp trong cuộc sống.

Sau 3 năm yêu nhau thì những lần cãi vã giữa họ trở nên nhiều hơn, dù sống thử trước chuyện hôn nhân và gia đình nhưng nhiều đêm Ngân khóc ướt đẫm gối mà Hùng không hay biết gì.

Rồi chuyện tình cảm của họ tan vỡ khi Ngân bị tai nạn giao thông phải nhập viện, cô gọi điện thoại nhiều lần cho Hùng nhưng anh không nhấc máy, tận tối khuya anh mới mang vào cho cô cái bánh mỳ lót dạ mà không thèm hỏi han quan tâm sức khỏe người yêu mình ra sao lại tiếp tục lu bù với công việc.

Nghĩ lại những lời Hùng tâm sự ngày mới yêu, nước mắt Ngân rơi lã chã. Anh đã từng nói với cô tham vọng trong công việc và cuộc đời mình, về chuyện hôn nhân và gia đình không làm trước năm 30 tuổi. Khi đó Ngân vẫn ngu ngơ tin rằng mình có thể làm thay đổi người đàn ông này nhưng tất cả đã sai.

Ngân biết Hùng yêu mình nhưng có lẽ họ không gặp đúng thời điểm. Bên nhau dài lâu chưa chắc có thể đi đến cuối đời.

Chồng là người tôi gặp đúng thời điểm

Trước ngày ra viện, Ngân gọi điện bảo Hùng không cần đến đón và cô cũng chính thức nói lời chia tay. Hùng là thế, vẫn trẻ con và ương bướng không thèm níu kéo người yêu.

Hai tháng sau thì Hùng chuyển công tác lên Hà Nội còn Ngân cũng bắt đầu tìm một mối quan hệ khác, cô không còn nhiều thời gian để đợi chờ một người đàn ông chưa trưởng thành.

Trong một lần đưa bạn đi thẩm mỹ căng da mặt nội soi, Ngân đã gặp Quân – một bác sĩ thẩm mỹ, anh chín chắn trưởng thành và thấu hiểu Ngân. Quân tới đúng lúc Ngân chông chênh hoài nghi trên đời liệu có một tình yêu thực sự? Liệu có một người đàn ông sẵn sàng bao bọc và chở che cô?

Quân quan tâm từng tí một những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của Ngân, từ chuyện Ngân thích ăn gì, thích đi đâu,…anh chiều cả sở thích đi bộ sau mỗi bữa tối của cô. Những ngày đầu yêu nhau, Quân đã mang đến cho Ngân niềm tin về cuộc sống hôn nhân và gia đình đầy êm ấm.

Đám cưới là kết thúc viên mãn cho tình yêu chớm nở

Rồi ngày cưới của họ được quyết định chỉ sau 3 tháng tìm hiểu làm nhiều người hoài nghi. Nhưng đáp lại sự tò mò của đám bạn về tên chú rể trong thiệp cưới, Ngân chỉ cười và nói khẽ:

“Chỉ là mình và chồng gặp đúng thời điểm.

Mình từng yêu Hùng rất nhiều, 3 năm là cả một thời thanh xuân nhưng khi mình cần 1 tình yêu anh ấy lại cho sự vô tâm, khi mình cần 1 gia đình anh ấy mới mang lại một tình yêu.

Mình đã 27 tuổi, còn bao nhiêu cái 3 năm để chờ đợi một người đàn ông chưa trưởng thành. Có lẽ mình gặp anh ấy là đúng người nhưng không gặp đúng thời điểm.”

Hóa ra, bên nhau dài lâu không bằng gặp đúng thời điểm. Khi yêu Hùng, Ngân vẫn nghĩ đó là tình cuối nhưng đến khi gặp Quân mới kịp nhận ra tình đầu là thứ để cô trải nghiệm. Quan trọng là người đàn ông cô chọn cho chuyện hôn nhân gia đình có thực sự mang lại sự an yên cho cuộc sống của cô sau này.

Nguồn: Sưu tầm

Đừng quên tìm đến với Vietdate để tìm một nửa cho mình nhé. Biết đâu Vietdate sẽ giúp bạn gặp đúng người đúng thời điểm

Đăng ký hẹn hò online cùng Vietdate

<

Bạn có muốn thử
hẹn hò trực tuyến. Hãy tham gia đăng ký miễn phí cùng Vietdate!

Hãy để Vietdate giúp bạn
tìm người ấy

Mọi thành viên Vietdate
đều phải xác thực tài khoản trước khi tham gia. Bạn hãy yên tâm tham gia!

truyen bon phuong - veronica ngo

Vietdate, Tìm người yêu, Tìm bạn bốn phương


tell u later, veronica ngo

Yêu… không phải là từng giây từng phút nói ‘tôi thích cậu’.

veronica ngo, Hiểu mk, tell u later.

tìm e, tối là người dễ tính, không quan trọng đẹp hay xấu.., Hãy cho nhau cơ hội tìm hiểu, Hay cười.

Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc.

Đến sau này bạn sẽ nhận ra chúng ta đâu cần phải tìm một thứ tình yêu quá hoàn hảo, chỉ cần tìm được đủ chân thành.

Tôi luôn xem cậu ấy là người quan trọng duy nhất, nhưng cậu ấy chỉ xem tôi là một trong những lựa chọn mà thôi.

Ai sẽ là người hướng dẫn tôi đi vào con đường thật sự mình muốn đi.

Hiểu mk, An nhàn là đủ, veronica ngo, phim hương vị hôn nhân tập cuối, Cung que, bạn gái tâm lý, yêu thiên nhiên, thực phẩm hữu cơ,.

hướng dẫn hôn kiểu pháp - veronica ngo


Tình đầu, dành hết cho em! Như sớm mai gió vẫn dịu dàng, trái tim vẫn luôn nồng nàn. Bài tình ca vẫn miên man hát vang.”

Trở lại mùa đông năm ấy..tôi gần như lật tung cả thành phố để tìm em. Trễ hẹn nửa tiếng, điện thoại liên tục vang lên những âm thanh khô khốc : “Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được…” Cảm giác hối hận xen lẫn lo sợ ập đến khiến tay lái xiếtchặt, trống ngực dồn căng…

Hai đứa học chung lớp. Mỗi ngày, niềm vui nhỏ bé của chúng tôi là được hẹn hò từ sớm tinh mơ. Lôi nhau đi ăn rồi đi học, còn thời gian thì vòng quanh hít hà phố sớm yên bình, thấm cái lạnh miền Bắc để dễ nép vào lòng nhau. Em thường đến chỗ hẹn từ rất sớm và đón tôi bằng giọng bất mãn: “Chả bao giờ thấy anh chờ em, rồi có cái gì bất ngờ cả. Con trai gì mà kẹt xỉ cả lãng mạn. Đáng ghét !!” rồi chun mũi, xòe tay ra đòi mũ. Tôi cười trừ, với tay đội mũ cho em ngáp ngắn, ngáp dài. Làm sao tôi dám nói em biết, bóng đá mấy trận hay toàn chiếu muộn, sáng ra còn phải dậy sớm trình diện em nữa. Thật sự là mệt muốn chết mà!

Đêm trước hôm xảy ra chuyện, cũng vì mải xem, ngủ thiếp đi mà quên không đặt chuông báo thức. Đến lúc choàng tỉnh giấc thì ôi thôi…đã quá giờ hẹn rồi. Cuống cuồng bật dậy mà không hiểu sao trong lòng cứ nóng như lửa đốt…Tới chỗ hẹn quả thực không thấy em đâu, tôi cố gắng đến tất cả những nơi em có thể đến, lục tung danh bạ cầu cứu…một giờ đã qua, tôi vẫn không thấy cái bóng dáng nhỏ bé luôn ríu rít bên tôi mỗi ngày.

Thật sự cảm thấy bất lực, đánh “bịch” tấm thân nặng nề xuống vệ đường, mồ hôi lạnh toát chạy dọc sống lưng. Mỗi suy nghĩ lại khiến tim trễ đi một nhịp. Vò đầu, bứt tóc cố gắng nghĩ xem cô ấy có thể đi đâu được. Nhà thì cách trường khoảng sáu cây, ừ thì cô ấy thích đi bộ..nhưng không phải chứ? Nghĩ rồi, tôi vội leo lên xe phóng tới trường, vừa đi vừa trách mình lú lẫn: “Đúng rồi, tại sao không nghĩ ra là ở trường cơ chứ. Haizz, cái con nhỏ này, tìm thấy nhất định sẽ mắng cho một trận!”

Vừa mừng vừa lo, đây có thể là hi vọng cuối cùng vì nếu ở đó cũng không có tôi biết tìm ở đâu nữa bây giờ. Đường đến trường cảm giác dài ra vô tận, tránh kiểu gì cũng gặp đến bốn, năm cái đèn đỏ. “Kịch” dựng vội xe vào một góc, ba chân bốn cẳng chạy vào trong trường. “Nàiii, không lấy vé xe à cậu kia” tiếng bác bảo vệ gọi với theo. Lớp vắng tanh chưa có một ai, phải rồi nay bắt đầu học từ tiết thứ ba cơ mà. Lại lật đật chạy lên thư viện, tôi vội đẩy cửa trong cái nguýt dài của chị quản thư, dáo dác tìm quanh…vẫn không thấy, ủ rũ lê từng bước nặng chịch ra khỏi phòng. Tôi như người mất hồn, mắt nhắm nghiền, chân chôn chặt một chỗ…

– ”Anh”, âm thanh lanh lảnh cùng đôi bàn tay lạnh áp vào má khiến tôi bừng tỉnh. Nheo nheo đôi mắt qua tròng kính, nhìn hình ảnh thân quen mà tự dung cổ họng ứ nghẹn, không bật thành tiếng.

– “Sao, giận em à ? Tha chả giận anh thì thôi, bắt người ta đợi bao nhiêu lâu. Đường thì vắng, xong có ông nào cứ lởn vởn quanh đấy, sợ bỏ xừ. Chả đợi anh nữa, em đi đến trường luôn”. Nhướn đôi mắt to tròn, em nhìn tôi trách móc. Không kìm được nữa, tôi vòng tay xiết chặt cái hình dung đang nhảy múa trước mắt mình. Chặt, thật chặt, như thể sợ rằng sẽ vuột khỏi tay mà biến mất.

– “Áh, đau em!!”

– “Anh xin lỗi…là anh không tốt, anh hứa sẽ không bao giờ để em phải chờ anh nữa, anh xin lỗi” từng từ nặng nhọc trút ra như gỡ được tảng đá trên lưng. Đến giờ tôi mới có thể bình tâm cảm nhận hơi ấm và mùi hương quen thuộc. Em đây rồi, tôi tìm được em rồi!! Lần đầu tiên trong đời, tôi sợ mất một ai đến vậy.

– “Rồi rồi, ngoan chị thương. Nay tình cảm vậy, chị khóc bây giờ anh không dỗ được đâu”. Haiz, tôi thì lo muốn chết mà cô ấy lúc nào cũng nhăn nhở như vậy được.

– “Khai mau, em đã ở đâu hả ?”

– “Em ngồi trong thư viện suốt mà, thấy anh hăm hở lao vào, sợ anh đanh đá nhảy lên ở trong đấy thì xấu mặt lắm..nên em chuồn ra cửa sau. Hề” cô nheo mắt tinh nghịch.

– “Mà điện thoại em đâu, anh gọi toàn gặp bà nào lảm nhảm mãi một câu thuê bao vậy?”

– “Đây này” nói rồi, em xị mặt lôi từ trong cặp ra “Thấy mãi anh không ra, định gọi thì ông kia tiến lại gần. Sợ quá rơi nảy cả lên, lúc sau khởi động lại thì đen xì à, uhuhu. Mà kệ nó đã, em đói rồi, mình đi ăn đi. Hì”

Tôi chau mày: “Em có biết anh lo thế nào không mà sao em bình thản dễ sợ vậy?”

– “Em biết, dù em có ở đâu đi chăng nữa. Anh cũng sẽ tìm ra em thôi, nên em chỉ việc ngồi một chỗ và đợi!” Em nhìn tôi cười, nụ cười nhẹ nhàng trong veo mà suốt cả cuộc đời này tôi cũng không bao giờ quên…

…Giờ đây, mỗi khi cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo tôi lại nhớ về em, nhớ đôi bàn tay nhỏ đã dắt tôi qua cả mùa Đông ấy. Nhớ về một thời, hai con người đã từng là cả thế giới của nhau.

Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Tags: veronica ngo, tìm phụ nữ độc thân, tâm lý tuổi teen, bạn muon hen ho, les là gì, truyen bon phuong, có con ngoài hôn nhân, huong dan cach cua gai, người phụ nữ bị bỏ rơi full, tìm e, phim hương vị hôn nhân tập cuối, hướng dẫn hôn kiểu pháp, đối tượng nhiệm vụ của tâm lý học, zalo kết nối yêu thương, chat viefun, mbbg bình dương, tam su nguoi linh tre truong vu, mưa hồng đà nẵng, khi người đàn ông hôn bạn, sđt gái ngành, ô môi là gì.

Chuyển lên trên