Kỉ niệm ngọt ngào duy nhất của em và anh trong kí ức em là gì anh biết không?
Em nằm trọn trong lòng anh, bài hát “Tears are falling” trong phim I Miss You vang lên, Anh hát theo ‘ tteoreojinda nunmuri ttuk ttuk ttuk…”
Em im lặng và cảm nhận rõ rệt nhất hạnh phúc em có được.
Có phải chúng ta đã từng?
Thật tệ khi anh chọn cách im lặng để dứt bỏ em.
Cho đến hôm nay, với em mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn…
Em cố biện minh cho những gì đã qua, rồi giằng vặt, rồi đau đớn.
Nếu khi ấy anh không đặt cho em quá nhiều hi vọng thì liệu tất cả có bắt đầu?!
Nếu như anh không nói “anh nhớ em” “anh muốn gặp em” …thì em có phải giấu nhà, bỏ việc 1 mình đi gần 1000 km chỉ để gặp anh, để rồi bị chính anh bỏ rơi ngay tại mảnh đất xa lạ ấy.
Anh không yêu thương em cũng được, anh bận ở bên một người khác cũng được, nhưng giá mà anh có thể nói với em một lời tạm biệt, hoặc một câu tử tế dù có khó nghe như thế nào đi nữa…
Em chưa kịp cảm ơn anh vì đã giúp em thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn của quá khứ, thì chính anh đã nhấn chìm em xuống sâu hơn. 🙂
Cảm giác như mọi thứ bấy lâu nay em cố gắng đều trôi tuột qua kẽ hở bàn tay mà rơi bụp xuống đất rồi lại bị chính anh dẫm đạp lên.
Thế nên, em không còn hi vọng để mong đợi điều gì nữa, vì cuộc sống này thật tàn nhẫn, còn anh thì quá phũ phàng. Anh không thích quá quen thuộc với mọi thứ, anh muốn có tất cả những gì anh muốn kể cả việc đánh đổi cái nhìn của em về anh, anh bỏ em lại giữa những thứ lộn xộn và chỉ mang đi những điều thật sự cần thiết đối với cuộc đời anh.
Lúc đó em mới hiểu ra rằng, em thật sự ngu ngốc và dại dột vì đã tin tưởng anh hết lần này đến lần khác, và anh đã vô tư vui chơi trên chính sự chân thành của em.
Và đến bây giờ khi đã hiểu rõ mọi chuyện thì em mới nhận ra rằng chân thành không phải lúc nào cũng được đáp trả và con người ta toàn đeo mặt nạ để sống với nhau 🙂
Trên đời này ko có khái niệm quên một ai đó, chỉ là nghĩ về 1 ai đó mà không cảm thấy đau lòng thôi. Nên em sẽ không cố để quên anh nữa. Và vì dẫu sao trái đất tròn, Đà Nẵng thì nhỏ bé, nếu có gặp lại xin hãy cười như một thói quen 🙂 . Em sẽ giữ cho riêng mình em những gì còn sót lại, những dòng tin nhắn cũ, nụ cười anh trong trí nhớ và những gì ta đã từng!
CẢM ƠN VÌ ĐÃ BỎ RƠI EM…!