tam su nho to | Vietdate là trang web hẹn hò online phi lợi nhuận giúp các bạn dễ dàng tìm được nửa kia của mình trong Tìm người yêu, hẹn hò online, Tìm bạn bốn phương, kết bạn bốn phương, ehenho trực tuyến.
tam su nho to - khi yeu con gai thich gi
Anh không phải cuộc tình đầu tiên của em nhưng em dám khẳng định anh là người đầu tiên em muốn cùng anh xây dựng mái ấm hạnh phúc.
chàng trai mà tôi đang hẹn hò, tam su nho to sức khỏe đàn ông tuổi 60
Duyên do trời se, phận do trời tạo. Nhưng hạnh phúc là do chính bản thân mình tạo nên. Vì thế, hãy trân trọng người đang đi cùng bạn và cùng nhau cố gắng vì điều đó..
Đau khổ nhất là khi yêu ai đó, thương ai đó mà không thể ở bên, không thể nói ra nỗi lòng của mình với người ấy., tam su nho to.
sách nghệ thuật quyến rũ đàn ông, ban muon hen ho tap 31.
Việc tha thứ cho một kẻ phản bội chính là một sự ngu ngốc.
tam su nho to, Chẳng dám trách anh vì sự lừa dối mà em đã nhận được, chỉ trách cho bản thân đã quá ngu ngốc, hy sinh quá nhiều và tỉnh mộng quá muộn.
7 lý do vì sao bạn "ế vẫn hoàn ế"
Lải nhải than phiền cả ngày về việc bạn cô đơn
Câu chuyện nào cũng nặng mùi ngán ngẩm, chán ghét cuộc đời, và túm lấy bất kì ai xung quanh để trút nỗi lòng. Đăng status than vãn trên Facebook cả ngày. Như thể vì bạn đang cô đơn nên cả thế giới sẽ phải cảm thông và an ủi bạn.
Nếu cứ tiếp tục giữ tâm trạng u ám vì ế như này, bạn có nguy cơ phải sống nốt quãng đời còn lại với cái máy giặt luôn.
Để ảnh người yêu cũ dưới gối
Sống độc thân cả năm nay rồi nhưng bạn vẫn bấu víu vào cuộc tình cũ và bi kịch hóa nó một cách trầm trọng. Nói xấu anh ta, soi Facebook anh ta, viết status nhắc đến anh ta… Chắc chắn không phải bạn còn yêu anh ta, mà vì chưa tìm được một bàn tay khác để nắm lấy nên bạn vẫn chưa rút tay ra được, bạn chỉ cầu cho bản thân đã không vui thì anh ta cũng không được hạnh phúc hơn mình. Một thói ích kỷ đặc trưng của phụ nữ.
Hãy quên đi. Đừng trở thành một cô nàng hận tình cau có khó chiều lúc nào cũng muốn ăn thua với người cũ như vậy.
Ngồi quá lâu một chỗ trong ngày
Ngồi xem tivi. Ngồi ôm máy tính. Ngồi ở bàn làm việc. Ngồi 8 tiếng một ngày. Chúc mừng, bạn đang làm một lúc ba việc: giảm tuổi thọ, tăng mỡ bụng và thu hẹp không gian sống của mình xuống mức tối thiểu.
Hãy đứng dậy, ra ngoài và xem trời đẹp thế nào. Cafe quán nào ngon? Rạp phim đang chiếu gì? Tìm cách tiêu hao năng lượng bằng việc chạy bộ hoặc đi bơi cũng là một ý hay. Dành nửa tiếng mỗi ngày cho việc thư giãn tinh thần, tập luyện thể chất sẽ khiến cuộc sống độc thân của bạn dễ chịu hơn rất nhiều lần.
Quá nhàn rỗi
Nhàn rỗi ở đây được hiểu là trạng thái không có việc gì cụ thể để làm trong khoảng thời gian lớn hơn hoặc bằng 6 tiếng một ngày. Trừ 8 tiếng cho việc ngủ, 8 tiếng cho việc đi học hoặc đi làm, nếu khoảng thời gian còn lại bạn sống trong tình trạng vật vờ lờ đờ ngáp ruồi cho ngày mau hết, thì bạn phải xem lại.
Ế nên không biết làm gì? Xung quanh toàn đôi toàn cặp không muốn làm gì hết? Đừng bao biện. Không thiếu những việc hay ho mà bạn có thể làm một mình, quan trọng làm bạn phải chiến thắng được sức ì của bản thân mà thôi.
Bạn bị ám ảnh bởi chuyện ế đơn giản vì bạn không còn việc gì thú vị hơn để nghĩ tới. Giữ cho đầu óc được bận rộn bởi những mối quan tâm khác đi, mọi việc sẽ ổn ngay. Học thư pháp, học cờ vây, học pha cocktail, học một thứ tiếng mới hay đơn giản hơn là bắt đầu nuôi một con thú cưng.
Lười chăm sóc bản thân
Bao lâu rồi bạn không làm tóc? Bao lâu không ăn một bữa đủ chất dinh dưỡng, nhiều rau và ít cholesterol? Bao lâu rồi không ngủ một giấc đủ 8 tiếng? Cứ giữ chế độ thức đêm ngủ ngày, ăn fastfood và mặc kệ cơ thể muốn sao cũng được đi nhé, để rồi một ngày soi gương thì đừng hỏi tại sao bạn ế, tại sao mặt mình trông kinh thế, thảo nào đứng đợi xe bus chẳng thằng nào chịu nhường ghế.
Bỉ bai chuyện yêu đương của người khác
Thói quen lôi tình cảm và chuyện riêng tư của người khác ra làm câu chuyện đưa đẩy trong những lúc rỗi mồm của giai đoạn ế ẩm là một thói quen không đáng có. Nó làm bạn trở nên vặt vãnh và nhảm nhí.
Và trên hết, đừng có ra vẻ tôn thờ cuộc sống độc thân để mà bỉ bai chuyện yêu đương rồi thề thốt là sẽ không yêu ai hết trong khi ai cũng hiểu là bạn cũng muốn yêu lắm chứ, chỉ là tạm thời chưa có ai mà thôi. Đến khi có người yêu, có ai nhắc lại mấy câu thề thốt nhỡ miệng hồi xưa thì bạn tính sao?
Đứng giữa đường bật tín hiệu, ai đi qua là đổ cái rầm
Một sai lầm mang tính kinh điển. Có người khác giới xin số điện thoại là mất ăn mất ngủ. Đi chơi hai bữa đã thấy mình đang yêu. Đọc tin nhắn chúc ngủ ngon người ta gửi cho cả danh bạ cũng ngỡ là lời hẹn ước muôn đời.
Tỉnh lại ngay. Cần phân biệt rõ ràng đó là một rung động cảm xúc thật sự, hay chỉ là một sự tự huyễn hoặc, yêu đại cho đỡ ế. Những cuộc tình nham nhở cũn cỡn bộc phát kiểu này thường không kéo dài và khiến bạn càng thêm mất niềm tin vào tình yêu.
Bạn của ngày hôm qua đâu rồi, cô gái sang chảnh kiêu kì bí ẩn và lúc nào cũng thu hút ấy? Đừng bao giờ vì ế mà nhắm mắt quờ tay, dễ dãi trong cảm xúc, bời đó chỉ là một chiêu hạ giá bản thân rất lỗi thời.
Bạn hãy nhìn cuộc sống độc thân như việc bạn ở trong toilet. Bạn không thể ngồi trong đó mãi, và cũng không thể sống mà không vào đó đôi lần. Dù bạn ở ngoài hay ở trong toilet, thì mọi thứ cũng chỉ mang tính thời điểm. Đừng sợ ế, và cũng đừng mong ế. Việc của bạn đơn giản là hạnh phúc, thế thôi. Bởi vì một cô gái luôn tin tưởng, luôn lạc quan, luôn tràn đầy năng lượng và cảm xúc là một cô gái đáng ngưỡng mộ.
Và cuối cùng, nếu đã ế, hãy là một cô nàng vô giá, chứ đừng có hạ giá. Vì thời buổi bây giờ đồ hạ giá nhiều lắm, bạn à.
sat thu tan gai - tam su nho to
Vietdate, Tìm người yêu, Tìm bạn bốn phương
bạn đời tâm đầu hợp ý để cùng nắm tay đi hết quãng đời còn lại., tam su nho to
Cuộc sống vốn dĩ ngắn ngủi lắm, đừng lãng phí đời mình cho những người chỉ làm bạn đau đớn.
tam su nho to, chung thủy , dịu dàng , hiền lành, bạn đời tâm đầu hợp ý để cùng nắm tay đi hết quãng đời còn lại..
tâm lý con trai khi yêu xa, 1 ng thích bình thường thích xem phim nghe nhạc thích du lịch thích q tâm ng khác, Nothing, đối với tôi.tiền bạc không quan trọng.quan trọng là hạnh phúc..
Có một người, dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn.
Trước đây em vẫn nghĩa trên đời không có thứ tình cảm được gọi là chân thành.
Nhớ tên anh sao thật đơn giản, nhưng quên đi tên anh lại là điều em không thể làm được.
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh..
chung thủy , dịu dàng , hiền lành, Vui vẽ, khoẻ mạnh, tam su nho to, truyện làm người đàn ông của chị em nhé, Tuỳ duyên, Hợp tính.
haitran thanh - tam su nho to
Phòng làm việc của tôi gồm nhiều căn phòng nhỏ, mỗi bộ phận một buồng. Tôi
ngồi chung với em. Em kém tôi 4 tuổi, tuổi Mùi, vóc dáng khá chuẩn. Căn
phòng hẹp nên rất khó kê bàn. Đầu tiên hai đứa kê đối diện nhau nhưng
thấy cũng bất tiện. Thỉnh thoảng em muốn soi gương kẻ lại màu môi lại
thấy tôi nhìn như mèo rình mỡ làm em bối rối. Thế rồi tôi kê lại nhìn
ra cửa chính, em nhìn vào khoảng không. Ngồi kiểu này em lợi thế hơn
tôi. Nếu có khách vào tôi phải dậy chào và mời nước. Những lúc rảnh tôi
muốn lướt mạng xem cái gì hay hay một tí cũng sợ em nhìn thấy. Tôi muốn
ngắm em phải quay hẳn người lại, thế thì lộ quá. Cuối cùng chúng tôi kê
lại, vẫn đối diện nhưng lệch nhau ra mỗi đứa một đầu phòng. Muốn ngó
nghiêng nhau chỉ cần liếc nhẹ.
Lúc tôi về phòng thì chưa có ý định thích em. Tôi còn đang bận với tình yêu
thời Đại học của mình. Em tư vấn cho tôi nhiệt tình, chu đáo. Đến độ
mặc áo màu gì, mua quà tặng gì cũng do em bày vẽ cả. Nhiều khi cũng
không hợp ý tôi nhưng tôi kệ, thấy em vui tôi cũng vui lây. Được độ hai
năm thì chúng tôi chia tay nhau. Em cũng không cứu vãn gì được giúp tôi
cả. Người yêu tôi thích diễn viễn điện ảnh V.T, thích màu tím lưu ly
thảo. Tôi thì ghét tiệt cả mấy thứ ấy. Em bảo tôi chắc anh chị không
hợp nhau. Tôi nắn nót viết thư xin phép người yêu: Chúng mình chẳng hợp
nhau. Chia tay thôi em ạ. Hai đứa hai nơi mỗi người mỗi ngả. Tại những
gì chẳng vì đâu. Em thích hoàng hôn yêu màu tím lưu ly. Tôi chỉ thích
màu mắt em bừng sáng. Em mải mê tôn ai làm thần tượng. Tôi hơi ghen và
thoáng bực mình. Có những điều tôi thấy thật cỏn con. Nhưng với em biết
bao là ý nhị. Tôi không thích nhìn đời như thi sỹ. Đành vậy thôi mưa
ngược phía em về. Em bảo tôi anh tình tứ thế, giá mà em cũng có người
tặng thơ.
Ngồi cùng nhau mấy năm chúng tôi thuộc hết cả tính nết của nhau. Thậm chí có
đồ gì mới người này chưa kịp khoe người kia đã biết. Em có bao nhiêu bộ
váy tôi nhắm mắt hình dung ra hết cả. Bộ nào lâu không mặc tôi còn nhắc
em. Em biết tôi thích mặc quần kaki hai túi sau có nắp, sơ mi màu gì.
Có hôm hứng chí gặp đồ lót nam của Hàn Quốc cửa hàng mới giới thiệu em
cũng mua về tặng tôi. Ngăn kéo bàn hai đứa có gì cũng công khai cả. Em
sang bên tôi lục đĩa nhạc thì tôi cũng mò ngăn bàn em kiếm đồ ăn. Em có
cái chóp mũi tròn và đẹp, gọi là mũi giọt mật. Hôm nào tôi cũng kiếm
cách xoa mũi em một cái, gọi là lấy may. Đồng nghiệp phòng tôi bảo hay
là hai đứa lấy quách nhau đi. Lại cũng có người doạ: con thầy, vợ bạn,
gái cơ quan. Em chỉ cười.
Rồi một hôm em đem cái câu “con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” ra hỏi tôi. Em
không chịu đó là điều cấm kị. Tôi giải thích điều đó có gì thuộc về
phạm trù đạo đức. Thâm tâm chính tôi cũng nghĩ quan niệm này chưa hẳn
đã là đúng. Để hiểu đúng nghĩa của một từ thường người ta phải đặt nó
trong cả câu văn, ngữ cảnh. Để hiểu đúng một mối quan hệ cũng cần cố
định nó với một môi trường, hoàn cảnh cụ thể. Em và tôi cũng có tình,
nhưng là tình đồng nghiệp. Với cái quan hệ dư luận miệng kia, em chính
là “gái cơ quan”. Theo lẽ dèm pha thì tôi sẽ chẳng bao giờ yêu em cả.
Vì sao thì tôi không tự cắt nghĩa cho mình được. Hỏi em thì thật khó.
Từ đó, tôi thường nhìn trộm em.
Lúc bình thường, tôi xoa mũi, xoa đầu em cứ như không. Cầm tay, thậm chí bá
vai cũng thấy tự nhiên và thật nhẹ nhàng. Thế mà sau hôm tôi vẩn vơ vơ
vẩn thì tự nhiên mỗi khi nhìn em tôi lại thấy mình cứ ngượng ngập thế
nào. Bắt gặp mắt tôi nhìn sang, em cười toe. Có khi còn gật gật đầu như
đang nghe nhạc. Tôi chỉ nhìn được nửa người em, phần còn lại bên dưới
bị cái bàn che kín. Thảng hoặc mới thấy được mấy ngón chân em ngọ nguậy
trên nền gạch. Trong phòng, em hay bỏ dép đi chân trần. Sự tĩnh lặng
đôi khi làm người ta nghẹt thở, đến nuốt nước bọt cũng khó khăn.
Tủ đựng tài liệu chạy gần hết tường quanh phòng. Nhiều hôm em tìm hoặc
cất tài liệu. Em không về chỗ mà cứ đứng hoặc ngồi ngay trước bàn tôi
xem hoặc sắp xếp giấy tờ. Ánh mắt tôi nửa găm vào màn hình máy vi tính
nửa lại hắt sang em. Bờ vai em tròn lượn xuống lưng. Cái dây áo nịt
ngực lúc thì nằm dọc lúc thì nằm ngang chạy hằn dưới làn áo. Lúc em
quay người lại, dưới một vài sợi tóc và làn da trắng nơi cổ áo là một
khe suối chạy hun hút giữa hai bờ ngực. Hai đường bao cong tạo thành
một cái lõi quả táo mà ai đã ăn hết xung quanh. Nó tròn trịa, cân đối,
trắng hồng và nuốt chửng mọi ánh mắt vô tình hay hữu ý lọt vào.
Có lần tôi và em cũng cãi nhau. Chuyện chẳng liên quan gì đến công việc
cả. Buổi trưa, thỉnh thoảng các chị lớn tuổi cùng tầng lại nhân lúc
chồng vắng nhà rủ nhau cải thiện. Vì phòng tôi ở góc, lại thêm tôi chắc
dễ bảo nên toàn bị bắt di tản trong trật tự. Nhiều buổi chiều quay lại
thấy bàn ghế ngổn ngang, giấy báo bừa bãi, bát đũa lổng chổng. Bực
nhưng thấy em cứ hơn hớn kể chuyện chị nọ anh kia nên tôi không dám càu
nhàu. Hôm ấy thì thật quá đáng. Khung cảnh đã không có gì tốt đẹp hơn
thì chớ lại còn mùi mắm tôm nồng nặc. Tôi xem bàn mình thì thấy tài
liệu, bàn phím, cả cái quyển đựng name card cũng sặc mùi mắm tôm. Lau
rửa hàng tiếng không bớt mùi. Vừa mới há mồm góp ý liền bị em phê là
không biết thông cảm với chị ý xa chồng. Chồng chị ý vào miền Nam biệt
phái mấy năm nên hôm nay chị ý mới khao lòng lợn mắm tôm để hy vọng
chồng sẽ hiểu tấm lòng mình. Mặc kệ chồng chị ý, tôi gắt lên và ném
quyển sổ bộp một phát xuống nền nhà. Em im bặt, mồm há hốc.
Đêm về, tôi định bụng xin lỗi em nhưng không biết phải làm thế nào. Gọi
điện thoại không dám, vào mạng để gửi e-mail, chat hay nhắn tin cũng
ngại. Tôi cứ loay hoay suy suy nghĩ nghĩ hết gần cả đêm. Hôm sau đến
cái biết ngay. Mặt lạnh như bom nhé. Quần bò cứng đơ, áo gài cao cổ.
Chiến thuật phòng thủ thấy rõ. Tôi tặc lưỡi, thôi thì phó mặc cho trời.
Không gian im ắng đến nửa ngày. Tiếng lá ngoài sân rụng cũng nghe thấy
rõ. Lại hôm sau nữa, em đẩy một vật ra phía đầu bàn gần tôi. Nhìn kỹ
thì ra cái máy tính của tôi. Chắc là ý định giả đây mà. Tôi cũng mở
ngăn kéo cầm chiếc USB của em cũng đẩy ra góc bàn sát em. Một lát sau
bên kia xuất hiện cuốn Tạp chí Đẹp. Trong số này có bài của tôi viết
nhân một chuyến du lịch, em đã nói tôi tặng em vì em rất thích. Bàn bên
tôi lập tức đáp trả bằng đĩa nhạc M.L (không phải Mỹ Linh). Chữ ký đầy
bướng bỉnh của em vẫn còn lấp lánh ngoài bìa đĩa.
Đến chiều thì đống đồ hai đầu bàn đã khá nhiều và vẫn giữ được thế cân
bằng. Bên em có thêm tập truyện ngắn Nga chọn lọc, đôi dây buộc tóc
hình chiếc giầy, cái cây ngoáy tai bằng đồng, cái cốc sứ uống nước đã
bị mất nắp. Tôi cũng lôi ra được chiếc cà vạt lụa Tô Châu em mua hồi đi
Trung Quốc, tuýp thuốc mỡ Acyclovir bôi lở miệng, cái lược nhựa đã gãy
2 răng. Em móc trong túi ra cái đeo chìa khoá thả đánh cộc trên mặt
bàn. Tôi tháo đôi tất đang đi ở chân tung lên. Em ngó quanh một lát rồi
bặm môi gõ lộc cộc lên bàn phím. Một lát sau cái thanh Yahoo!Messenger
trên màn hình của tôi sáng rực màu cam. Tôi click. Ô cửa sổ hiện dòng
chữ: -Do^` -da`n o^ng kho^ng cao thu*o*.ng!!!!!!!!
Chết tôi! Tôi sững người một lát và chợt thấy mình thật trẻ con. Tôi có thể
mở điện thoại di động và xoá tên em. Cũng có thể xoá nick của em khỏi
danh sách bạn trên Y!M. Cũng có thể về nhà tìm xem còn thứ gì của em,
cả đồ lót Narsis mà em đã tặng nữa, để đem trả. Nhưng tôi có gột rửa
được em ra khỏi đầu không. Có thể không đối mặt với em không. Tôi rùng
mình khi nghĩ đến viễn cảnh em xin chuyển sang ngồi chỗ khác. Tôi quen
cái cảm giác có em cười đón tôi mỗi sáng. Biết tôi chưa kịp ăn là thể
nào cũng có gói xôi lạc nóng hổi hay cặp bánh dầy giò thơm phức đặt kín
đáo trên bàn. Mỗi cuốn sách tôi mua, mỗi bài thơ tôi viết đều tưởng
tượng đến nét mặt dịu dàng của em khi đón nhận. Không còn những điều
ấy, cuộc sống có còn ý nghĩa nữa không. Tôi lặng lẽ xếp các đồ vật vào
chỗ cũ. Sang bàn em, ngần ngừ rồi tôi viết: Anh xin lỗi! Lật cuốn tập
truyện ngắn Nga ra tôi gắn mảnh giấy lên đó. Hình như, đúng phải trang
có truyện “Nói hay là im lặng” của A.P. Tchekhov
Tags: tam su nho to, khi yeu con gai thich gi, chàng trai mà tôi đang hẹn hò, ứng dụng dành cho gay, sức khỏe đàn ông tuổi 60, sat thu tan gai, sách nghệ thuật quyến rũ đàn ông, tai thơ tinh yeu, ban muon hen ho tap 31, tâm lý con trai khi yêu xa, truyện làm người đàn ông của chị em nhé, haitran thanh, phía sau một người đàn ông thất bại, nguyễn đức mạnh, chúng ta chỉ là quan hệ hôn nhân, quen qua mạng, vietfun chat dem, lời mời kết bạn hay, loi hen ho, tôi đã quen với cô đơn, luật hôn nhân và gia đình 2014 có hiệu lực từ thời điểm nào?.