www tam su | Vietdate là trang web hẹn hò online phi lợi nhuận giúp các bạn dễ dàng tìm được nửa kia của mình trong Tìm người yêu, hẹn hò online, Tìm bạn bốn phương, kết bạn bốn phương, ehenho trực tuyến.
www tam su - những câu nói hay về hy vọng và niềm tin
Trước đây anh cứ ngỡ mối tình ấy chỉ là một mối tình, sau này anh mới nhận ra đó chính là cả cuộc đời.
dan ong ghet gi o phu nu, www tam su diễn viên khi người đàn ông góa vợ bật khóc
Sometimes forgotten is the only way to liberate yourself from obsessive.
Đến sau này bạn sẽ nhận ra chúng ta đâu cần phải tìm một thứ tình yêu quá hoàn hảo, chỉ cần tìm được đủ chân thành, www tam su.
tâm lý khi thi đấu, that ong dan tinh la gi.
Và đôi khi, im lặng, là câu trả lời tốt nhất cho một tình yêu đã chết.
www tam su, Hãy dành tình yêu của mình cho người xứng đáng, tuổi trẻ nào có bao nhiêu đâu mà lãng phí.
Trước khi trưởng thành và có sự nghiệp, đàn ông luôn để mất người phụ nữ mà họ yêu thương nhất?
Đàn ông trưởng thành khi nào? Không phải là khi họ tròn 30 hay 40 tuổi., đàn ông trưởng thành là khi họ có cho mình một sự nghiệp và sẵn sàng đương đầu với mọi sóng gió cuộc đời
Nhưng trước khi trưởng thành, nhiều khi đàn ông sẽ phải quyết định lựa chọn xem giữa “Sự nghiệp” và “Tình yêu”, điều gì họ muốn giữ lại và phần đấu cho nó. Và một sự thật đó chính là “đàn ông luôn để mất người phụ nữ mà họ từng yêu thương nhất“. Vậy lý do tại sao điều này lại trở nên phổ biến như vậy. Hãy cùng Vietdate khám phá những lý do này nhé!
Khi chỉ biết nhân danh “tình yêu” mà không có sự trưởng thành, sự nghiệp, thành công, dù ở trong thì tương lai, đi kèm, liệu người đàn ông có thể cứ mãi hứa với cô ấy “Chờ anh thành đạt”.
1. Có một nghịch lý cuộc đời đau lòng mà tôi thấy ở rất nhiều lũ bạn mình: Khi họ đã trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu, phần lớn lại đánh mất người con gái mà mình yêu nhất.
2. Trừ những nhà rất có điều kiện, một thanh niên trẻ khi yêu không thể cho người con gái gì nhiều ngoài 2 chữ “tình cảm”. Thời còn đi học, bố mẹ cho 3 triệu/1 tháng, “đứa bạn trai” nào tự hào lắm thì có thể trả tiền ăn, mua cho nàng vài cuốn sách, chứ làm những thứ lớn hơn thì chịu.
Nhân danh “tình yêu” mà chịu khổ là điều duy nhất họ có thể mang nàng thông cảm.
3. Đến lúc đi làm, để “cặp đôi” giữa tình yêu và sự nghiệp lại càng khó khăn.
7-10 năm sau khi ra trường là khoảng thời gian quan trọng nhất với người con trai, bỏ lỡ “cơ hội vàng” này sau 30 tuổi, cố mấy họ cũng khó có thể vươn lên đứng đầu được. Sự nghiệp của họ đặt nặng vào những năm tháng quý báu này.
Nhưng người phụ nữ thì lại chẳng quan tâm đến điều đó. 2-3 năm tốt nghiệp, bố mẹ sẽ bắt đầu giục họ lấy chồng. Con gái lại hay lo nghĩ, sẽ càng thấy bất an khi chứng kiến người mình yêu cũng đang vật lộn với cuộc đời…không khác gì mình.
Bởi vậy, thật khó mà trách khi họ đi tìm cảm giác an toàn và che chở ở một người có thể mang lại điều bạn “chưa thể”. Chẳng trách bạn, hay trách người kia được, trách “cái nghèo” thôi.
Trước khi trưởng thành và có sự nghiệp, đàn ông luôn để mất người phụ nữ mà họ yêu thương nhất? – Ảnh 1.
4. Yêu thời sinh viên thì đơn giản lắm. “Chọn mỳ tôm hay chọn anh” thì có thể cô ấy vẫn chọn bạn, mỳ tôm nàng tự mua được. Yêu thời đi làm thì khác.
Một phần là nhìn bạn bè xung quanh được người yêu tặng quà đủ thứ, biết là không nên trọng vật chất quá, nhưng nghĩ lại mình nhiều khi cũng tủi thân. Phần khác là khi yêu sau tuổi 24 thì sẽ buộc phải nghĩ đến những vấn đề hậu- tình yêu, nào là nhà cửa, nào là con cái, nào là xe cộ…
Cả hai không thể hồn nhiên như thời “tuổi hồng thơ ngây được”.
5. Tất nhiên, bạn có thể hứa với người mình yêu “Chờ anh”.
Nếu đã yêu, có lẽ cô ấy sẽ không sợ chờ, chỉ sợ chờ mãi, chờ mãi bạn vẫn lương 10 triệu, làm một cậu nhân viên “quèn”, đến công ty thì bất mãn với sếp để về nhà trút giận lên người yêu.
Vì chẳng biết chờ cho đến bao giờ, nên cố ấy có từ bỏ tình yêu của mình cũng là lỗi của bạn.
6. Cuộc đời nghịch lý vậy đấy. Đàn ông đến lúc kiếm ra tiền, có sự nghiệp, trưởng thành, thì người mình yêu thương nhất năm nào đã làm mẹ của con người khác.
Nhưng biết vậy, mong bạn đừng nản chí để rồi sau lại ngồi “giá như”. Thời gian vẫn còn, công thức để thành công không thiếu trên mạng, nếu có ý chí, bạn vẫn có thể hóa giải lời nguyền đi đôi giữa tình yêu và sự nghiệp này.
Hãy thử ngay những gợi ý này nếu bạn đang crush một cô nàng nào đó nhé, đừng quên vào Vietdate nếu bạn chưa có đối tượng để tìm hiểu nhé.
Đăng ký miễn phí, kết bạn hẹn hò cùng hơn 1,500,000+ thành viên Vietdate: TẠI ĐÂY! ( Hoặc click nút đăng ký bên dưới!)
Đăng ký hẹn hò online cùng Vietdate.org
Bạn có muốn thử
hẹn hò trực tuyến. Hãy tham gia đăng ký miễn phí cùng Vietdate!
Hãy để Vietdate giúp bạn
tìm người ấy
Mọi thành viên Vietdate
đều phải xác thực tài khoản trước khi tham gia. Bạn hãy yên tâm tham gia!
những tin nhắn tán trai - www tam su
Vietdate, Tìm người yêu, Tìm bạn bốn phương
Hien.chan thanh va chung thuy, www tam su
Vì tình yêu vốn mỏng manh và khó nắm bắt.
www tam su, Dáng body,6 múi, Hien.chan thanh va chung thuy.
hen ho phu nu co don, k có gì đáng nói, Toi la sang 29t o q9 muon lam wen cac ban, Thích du lịch.thewr thảo.ẩm thực.âm nhạc.tâm sự.
Hoá ra chia ly chính là như vậy.
Duyên do trời định, phận do trời tạo nhưng hạnh phúc là do chính bản thân mình tạo ra.
Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước.
Dạo này anh có thấy mỏi chân ? Sao cứ đi trong đầu em mãi .
Dáng body,6 múi, theo tư tưởng phật giáo,triết lý ắt nhân sinh,cho đi rồi nhận lại gấp vạn lần,thích thiện nguyện, www tam su, giấy chứng nhận kết hôn tiếng pháp, chân thật,yêu gia đình, Phụ nữ của gia đình!.
nguyễn chí cường - www tam su
Tình đầu, dành hết cho em! Như sớm mai gió vẫn dịu dàng, trái tim vẫn luôn nồng nàn. Bài tình ca vẫn miên man hát vang.”
Trở lại mùa đông năm ấy..tôi gần như lật tung cả thành phố để tìm em. Trễ hẹn nửa tiếng, điện thoại liên tục vang lên những âm thanh khô khốc : “Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được…” Cảm giác hối hận xen lẫn lo sợ ập đến khiến tay lái xiếtchặt, trống ngực dồn căng…
Hai đứa học chung lớp. Mỗi ngày, niềm vui nhỏ bé của chúng tôi là được hẹn hò từ sớm tinh mơ. Lôi nhau đi ăn rồi đi học, còn thời gian thì vòng quanh hít hà phố sớm yên bình, thấm cái lạnh miền Bắc để dễ nép vào lòng nhau. Em thường đến chỗ hẹn từ rất sớm và đón tôi bằng giọng bất mãn: “Chả bao giờ thấy anh chờ em, rồi có cái gì bất ngờ cả. Con trai gì mà kẹt xỉ cả lãng mạn. Đáng ghét !!” rồi chun mũi, xòe tay ra đòi mũ. Tôi cười trừ, với tay đội mũ cho em ngáp ngắn, ngáp dài. Làm sao tôi dám nói em biết, bóng đá mấy trận hay toàn chiếu muộn, sáng ra còn phải dậy sớm trình diện em nữa. Thật sự là mệt muốn chết mà!
Đêm trước hôm xảy ra chuyện, cũng vì mải xem, ngủ thiếp đi mà quên không đặt chuông báo thức. Đến lúc choàng tỉnh giấc thì ôi thôi…đã quá giờ hẹn rồi. Cuống cuồng bật dậy mà không hiểu sao trong lòng cứ nóng như lửa đốt…Tới chỗ hẹn quả thực không thấy em đâu, tôi cố gắng đến tất cả những nơi em có thể đến, lục tung danh bạ cầu cứu…một giờ đã qua, tôi vẫn không thấy cái bóng dáng nhỏ bé luôn ríu rít bên tôi mỗi ngày.
Thật sự cảm thấy bất lực, đánh “bịch” tấm thân nặng nề xuống vệ đường, mồ hôi lạnh toát chạy dọc sống lưng. Mỗi suy nghĩ lại khiến tim trễ đi một nhịp. Vò đầu, bứt tóc cố gắng nghĩ xem cô ấy có thể đi đâu được. Nhà thì cách trường khoảng sáu cây, ừ thì cô ấy thích đi bộ..nhưng không phải chứ? Nghĩ rồi, tôi vội leo lên xe phóng tới trường, vừa đi vừa trách mình lú lẫn: “Đúng rồi, tại sao không nghĩ ra là ở trường cơ chứ. Haizz, cái con nhỏ này, tìm thấy nhất định sẽ mắng cho một trận!”
Vừa mừng vừa lo, đây có thể là hi vọng cuối cùng vì nếu ở đó cũng không có tôi biết tìm ở đâu nữa bây giờ. Đường đến trường cảm giác dài ra vô tận, tránh kiểu gì cũng gặp đến bốn, năm cái đèn đỏ. “Kịch” dựng vội xe vào một góc, ba chân bốn cẳng chạy vào trong trường. “Nàiii, không lấy vé xe à cậu kia” tiếng bác bảo vệ gọi với theo. Lớp vắng tanh chưa có một ai, phải rồi nay bắt đầu học từ tiết thứ ba cơ mà. Lại lật đật chạy lên thư viện, tôi vội đẩy cửa trong cái nguýt dài của chị quản thư, dáo dác tìm quanh…vẫn không thấy, ủ rũ lê từng bước nặng chịch ra khỏi phòng. Tôi như người mất hồn, mắt nhắm nghiền, chân chôn chặt một chỗ…
– ”Anh”, âm thanh lanh lảnh cùng đôi bàn tay lạnh áp vào má khiến tôi bừng tỉnh. Nheo nheo đôi mắt qua tròng kính, nhìn hình ảnh thân quen mà tự dung cổ họng ứ nghẹn, không bật thành tiếng.
– “Sao, giận em à ? Tha chả giận anh thì thôi, bắt người ta đợi bao nhiêu lâu. Đường thì vắng, xong có ông nào cứ lởn vởn quanh đấy, sợ bỏ xừ. Chả đợi anh nữa, em đi đến trường luôn”. Nhướn đôi mắt to tròn, em nhìn tôi trách móc. Không kìm được nữa, tôi vòng tay xiết chặt cái hình dung đang nhảy múa trước mắt mình. Chặt, thật chặt, như thể sợ rằng sẽ vuột khỏi tay mà biến mất.
– “Áh, đau em!!”
– “Anh xin lỗi…là anh không tốt, anh hứa sẽ không bao giờ để em phải chờ anh nữa, anh xin lỗi” từng từ nặng nhọc trút ra như gỡ được tảng đá trên lưng. Đến giờ tôi mới có thể bình tâm cảm nhận hơi ấm và mùi hương quen thuộc. Em đây rồi, tôi tìm được em rồi!! Lần đầu tiên trong đời, tôi sợ mất một ai đến vậy.
– “Rồi rồi, ngoan chị thương. Nay tình cảm vậy, chị khóc bây giờ anh không dỗ được đâu”. Haiz, tôi thì lo muốn chết mà cô ấy lúc nào cũng nhăn nhở như vậy được.
– “Khai mau, em đã ở đâu hả ?”
– “Em ngồi trong thư viện suốt mà, thấy anh hăm hở lao vào, sợ anh đanh đá nhảy lên ở trong đấy thì xấu mặt lắm..nên em chuồn ra cửa sau. Hề” cô nheo mắt tinh nghịch.
– “Mà điện thoại em đâu, anh gọi toàn gặp bà nào lảm nhảm mãi một câu thuê bao vậy?”
– “Đây này” nói rồi, em xị mặt lôi từ trong cặp ra “Thấy mãi anh không ra, định gọi thì ông kia tiến lại gần. Sợ quá rơi nảy cả lên, lúc sau khởi động lại thì đen xì à, uhuhu. Mà kệ nó đã, em đói rồi, mình đi ăn đi. Hì”
Tôi chau mày: “Em có biết anh lo thế nào không mà sao em bình thản dễ sợ vậy?”
– “Em biết, dù em có ở đâu đi chăng nữa. Anh cũng sẽ tìm ra em thôi, nên em chỉ việc ngồi một chỗ và đợi!” Em nhìn tôi cười, nụ cười nhẹ nhàng trong veo mà suốt cả cuộc đời này tôi cũng không bao giờ quên…
…Giờ đây, mỗi khi cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo tôi lại nhớ về em, nhớ đôi bàn tay nhỏ đã dắt tôi qua cả mùa Đông ấy. Nhớ về một thời, hai con người đã từng là cả thế giới của nhau.
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn
Tags: www tam su, những câu nói hay về hy vọng và niềm tin, dan ong ghet gi o phu nu, wap chat đêm, diễn viên khi người đàn ông góa vợ bật khóc, những tin nhắn tán trai, tâm lý khi thi đấu, bot hay top, that ong dan tinh la gi, hen ho phu nu co don, giấy chứng nhận kết hôn tiếng pháp, nguyễn chí cường, hôn nhân ấm áp 100 ngày tổng tài sủng vợ vô hạn, kinh nghiem tan gai, giáo dục giới tính cho học sinh, hình ảnh kết bạn, ứng dụng của quạt ly tâm, gaigu nhon trach, tại sao đàn ông tự sướng, 4 giai đoạn của tình yêu, nhat ky hon nhan cua toi va than tuong ebook.