Tôi chẳng biết tại sao em phải giấu mình trong chiếc vỏ cũ kỹ chẳng tin vào ai hay tin vào bất cứ điều gì như thế tại sao em cứ phải giả vờ hạnh phúc khi em chưa một lần thử mở lòng với hạnh phúc rồi nâng niu?
Cô gái à, tôi biết em sinh ra đâu phải để mạnh mẽ đâu, tại sao em lại chọn mang trên mình cái vỏ bọc mạnh mẽ tưởng chừng như có thể làm em mệt mỏi bất kì lúc nào như thế? Là bởi em không còn lựa chọn nào khác ngoài mạnh mẽ bước tiếp hay vì phải giả vờ như em vẫn ổn và luôn vui chỉ vì em sợ phải nhìn lại những thứ làm mình đau? Hay chăng em cho rằng yếu đuối và được yêu thương chở che với em lúc này đây là điều xa xỉ quá?
Tôi biết chứ.. một cô gái cô đơn như thế nào ta làm sao biết nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài của họ.. Và em.. Tôi hi vọng em đang hạnh phúc giống như em giả vờ vậy, mặc một bộ đồ đẹp, đứng trước mặt người khác cười nói vui vẻ.. Em đừng xây cho mình một cái tường chắn và rồi ngồi chờ một người có thể đủ kiên nhẫn, dịu dàng và chân thành phá vỡ nó đi để đến bên em. Thực tế thì ngược lại em ạ. Dù có kiên nhẫn hay chân thành đến đâu thì người ta cũng sẽ thôi ngốc nghếch khi cố gắng nắm lấy một người mà chị sợ hãi yêu thương, sợ tổn thương lần nữa rồi trốn mình trong cái lớp vỏ cũ kĩ như thể chỉ mình em thuộc về thới giới đó vậy.. Thế giới chỉ có một người cô đơn chừng nào chắc em biết..
Tôi sợ.. sợ lắm những cô gái đã từng bị tổn thương sâu sắc bởi những lần tin tưởng trao đi yêu thương chân thành nhất, tha thiết nhất.. rồi giờ đây chìm mình trong cái ranh giới giữa “tin tưởng” và “hoài nghi”.. gắn lên môi nụ cười chứng tỏ mình vẫn ổn. Và để bảo vệ mình khỏi những tổn thương em lại đi từ chối yêu thương của người khác.. Có đáng không em?
Tôi biết có rất nhiều chàng trai đã yêu em, đã cố gắng kiên nhẫn lại gần em, làm mọi thứ chỉ để phá vỡ đi cái rào chắn em dựng để từ chối yêu thương ấy nhưng rồi lại chẳng một ai có thể đến gần em, ở bên em.. Bởi cái cách mà em đóng chặt trái tim mình khiến cho họ sợ, hợ sợ không đủ giản dị, không đủ chân thành, vòng tay không đủ lớn và trái tim chẳng đủ bao dung để có thể xoa dịu hay ôm chặt lấy những vết thương lòng em vẫn còn mang..
Em biết không? Tôi chẳng hiểu tại sao em phải giấu mình trong chiếc vỏ cũ kĩ chẳng tin vào ai hay tin bất cứ điều gì như thế.. tại sao em cứ phải giả vờ hạnh phúc khi em chưa một lần thử mở lòng với lấy hạnh phúc rồi nâng niu?
Cô gái à, chắc chắn một điều rằng dù em có mạnh mẽ hay yếu đuối bao nhiêu đi chăng nữa.. thì em cũng đáng được yêu thương, được hạnh phúc.
Và thử nghĩ xem, một sáng tỉnh dậy, em mở lòng mình và mỉm cười với mọi thứ xung quanh em, tin tưởng vào tình yêu em chọn.. tôi tin rằng em sẽ cảm thấy hạnh phúc lắm. Như một câu nói em từng chia sẻ: “Muốn sống một cuộc đời lười nhác, ngắm cảnh mình thích, làm những chuyện mình thích, ở bên người mình thích, tiếp tục sống mà không cần phải động não gì.”
Cô gái à… tôi chờ em mở lòng mình đấy
Tôi nghĩ, dù yêu nhau đến đâu … Có một người, dạy bạn thế là nào yêu… Giải đáp thắc mắc Vietdate-hẹn hò online MAY MẮN CHO AI NHẬN RA ĐIỀU NÀY TRƯỚC 30 TUỔI “Quá khứ không làm hại chúng ta, nhưng nếu bạn dàn…