EM CŨNG SẼ CHỌN BUÔNG TAY, CHO NGƯỜI XUÔI THEO MỘT DUYÊN TÌNH MỚI.
Có một ngày mà em ngồi ngẩn ngơ nghĩ về chuyện tình yêu của mình, khi em cố níu còn một người cố tránh xa. Có một ngày em cố gắng ngoan để rèm mi không ướt nước, cố gượng cười để làm yên lành một ai đó vốn quen thuộc bỗng trở thành xa lạ. Có một ngày, có một ngày buồn lắm, là một ngày như thế… em đi!
Em gói ghém hành trang là chuỗi ngày yêu êm đềm chỉ còn thuộc về quá khứ. Quá khứ vốn mong manh đã sớm trở nên tàn lụi. Ngày ấy mình yêu nhau, êm đềm dịu ngọt, ngày ấy bên cạnh em là một chàng trai ấm áp và tin cẩn. Ngày ấy bỗng xa xôi…
Em kéo lê những lời hứa từ ngày này sang tháng khác, như kéo theo một va li nặng trịch cho hành trình tìm quên của mình. Rồi em sẽ gặp lại đâu đó những lời hứa cũ, như gió thoảng mây bay, như một người từng kề bên trong bức tranh rêu phong màu kỉ niệm. Những lời hứa cũng mỏng tang, như chuyện tình rơi vỡ, vào một ngày trời không xanh nắng cũng chẳng còn vương.
Em vun tay ủ ấm một mầm hy vọng mới, về một chuyện tình khác không còn lưu bóng một người lạ từng yêu. Em ru ngủ mối tình trở nên xa xôi hoang hoải, không cho phép mình mệt nhoài bởi những nhớ thương trao gửi chỉ một chiều.
Ngày mầm xanh lớn dần, ngày chuyện tình mình nứt vỡ, con tim em cũng bung ra trăm ngàn cảm xúc. Ngày ấy không còn xa, ngày ấy sẽ sớm thôi, phải không anh?
Em biết sẽ là ngốc nghếch và dại dột khi mãi tôn thờ một thứ tình cảm không rõ riêng chung. Mặc dù duyên hạnh ngộ giữa đôi người một ngả là điều đáng trân quý, nhưng cũng chẳng là gì khi đối phương mãi dùng dằng đi ở. Em chọn buông tay như chọn một vết cứa buồn, vết cứa không sâu, chỉ mảnh và đau khẽ. Rồi em sẽ ổn cả thôi!
Những ngày lặng trôi không còn tin nhắn hay cuộc gọi hỏi han ân cần như trước, không còn những hẹn hò e ấp thuở ban sơ, em biết rằng tình đã nhạt và duyên không còn thắm. Em cũng sẽ chọn buông tay, cho người xuôi theo một duyên tình mới.
Chỉ là… những ngày này em có buồn một chút, có thương một chút, có nhớ nhung và có cả giận hờn.
Em tiếc nuối những mảnh vỡ từ mối quan hệ mà em đã cố sức thật lòng, chân thành và say đắm. Em tiếc nuối một người em từng chọn lựa, một người vẫn nhủ rằng mạnh mẽ nắm tay em.
Cho nên, đừng phiền lòng khi thấy em còn mãi đứng đây ngóng trông và chờ đợi. Em sẽ đi, một khi quyết ra đi sẽ tỏ ra vô cùng mạnh mẽ, anh đừng lo!
Rồi sẽ có một ngày… em không đủ đau lòng để níu…
Rồi sẽ có một ngày… em nhận ra đã đến lúc mình nên buông…
Rồi sẽ có một ngày… em đi!
Đi qua mùa hoa trắng tháng 3!
Cẩm nang hẹn hò offline
Gọi tên mùa Hạ
About Us
Cô gái ấy cách xa bạn bao xa?